Tuần trước, bố mẹ và em về quê thăm bà ngoại em bị ốm phải nằm viện. Vừa bước vào phòng bệnh nhân, thấy bà ngoại nằm đó mẹ con em đã khóc ào lên rồi lao vào với bà.
Thật may là bà chỉ bị cảm nhẹ nên đã được các bác sĩ điều trị một hai hôm nữa là bà được ra viện. Em thấy yên tâm hơn khi thấy bà có thể tươi cười và nói chuyện như bình thường lại được. Đang ngồi bóp tay cho bà thì có mấy bác hàng xóm đên thăm. Em chào xong vội vàng đi sang mấy giường bên cạnh mượn mấy cái ghế để mời các bác ngồi. Thấy vậy, bác Lan xoa đầu em và bảo, cháu bà ngoan quá, biết giúp đỡ ông bà bố mẹ được bao nhiêu việc rồi đấy.
Nghe vậy em cảm thấy rất vui và không quên cảm ơn bác, rồi quay sang nhìn bà thì thấy bà đang nhìn em với ánh mắt yêu thương.
Loading...