Sự việc được kể lại ở đoạn trích "Những ngôi sao xa xôi" của Lê Minh Khuê diễn ra trong hoàn cảnh trong một lần phá bom, Nho nhận phá hai quả dưới lòng đường, Phương Định một quả, Thao một quả.
Trong lần phá bom ấy, Nho bị thương, Thao và Phương định hết lòng chăm sóc.
Nhân vât tôi trong đoạn trích trên là Phương Định, vừa là người kể chuyện vừa là nhân vật chính trong truyện "Những ngôi sao xa xôi", là cô gái người Hà nội, làm việc trong tổ trinh sát mặt đường cùng Nho và Thao.
Phương Định đã được những tình cảm đang quay cuồng trong chị Thao là: Chị Thao tuy dũng cảm, bình tĩnh trên chiến trường nhưng lại sợ máu. Mà Nho lại bị thương "máu túa ra, ngấm vào đất" nên không giúp gì được cho cô, đành để Phương Định làm trong cô quay cuồng cái tình cảm của những người đồng đội, thấy xót xa cho Nho khi Nho bị thương bởi các cô coi nhau như chị em ruột.
Theo em, lời hát của chị Thao trong hoàn cảnh đó có ý nghĩa: Chị hát để lấy lại tinh thần, bản lĩnh và chị hát bài hát về đất nước để cho thấy niềm tin của chị vào một đất nước tự do, độc lập, hòa bình để không ai phải hi sinh xương máu, tính mạng của mình.