Để không phụ sự kỳ vọng của ba mẹ, em đã nỗ lực học tập thật tốt. Năm nay em đạt giải nhì cuộc thi toán phần thưởng có ý nghĩa nhất với em là được ba mẹ cho đi viếng lăng Bác Hồ.
Hôm ấy, em vẫn còn nhớ là một ngày đẹp trời, không khí trong lành, nắng nhè nhẹ len lỏi trên những vòm cây xanh. Thỉnh thoảng có những cơn gió nhẹ xua đi cái nắng đem đến làn gió mát dịu.
Em được ba mẹ dắt tay vào viếng Bác. Em thấy lòng xao xuyến và háo hức vô cùng. Đoạn đường dài dường như ngắn lại rất nhiều. Em đi qua mái hiên đôi chân em thoăn thoắt bước qua các hàng gạch.
Khi vào đến lăng em cảm thấy không khí thật yên tĩnh, cảm giác mát lạnh khắp không gian bên trong thu hút sự quan sát của em.
Tất cả đều lạ và mới mẻ, em đưa mắt tìm kiếm và mững rỡ reo lên "Ba mẹ ơi con thấy Bác Hồ rồi"
Ba mẹ nhẹ nhàng xoa đầu em và bảo "Con ah! Con đừng làm ồn để cho Bác nghỉ nhé!"
Em im lặng gật đầu, khuôn mặt em lúc đó rạng rỡ lạ thường. Lần đầu tiên em được gặp Bác Hồ khiến em quên hết những mệt mỏi ban đầu. Ba mẹ em dắt em đi viếng Bác theo đoàn người.
Bác nằm trong chiếc tủ kính, da Bác thật hồng hào trên miệng Bác luôn mỉm cười, vẻ mặt Bác toát lên sự đôn hậu.
Tất cả mọi người đều đi vòng quanh ngắm Bác rồi ra với một con đường khác.
Khi gặp Bác Hồ em tự hứa với bản thân sẽ cố gắng học giỏi trở thành con ngoan trò giỏi, xứng đáng là con cháu Bác Hồ, để ba mẹ em luôn tự hào về em..