Bói tình yêu
Tải miễn phí:
Android iOS
Tra câu, Từ điển Anh - Việt
Tải miễn phí:
Android iOS

Tả bà ngoại yêu quý của em

Ông bà là người đã sinh ra bố mẹ em, người luôn yêu thương và chăm sóc nuôi dạy bố mẹ em nên người, người rất mực yêu thương con cháu đặc biệt là em.

Sau những tháng ngày học tập vất vả, Hè đến là em được nghỉ 1 tháng và được bố mẹ cho em về quê thăm ông bà ngoại. Em rất vui mừng mỗi khi có dịp về thăm ông bà ngoại. Tuy đường từ gia đình em đang sinh sống về nhà ông bà ngoại hơi xa khoảng chừng 60km, nhưng suốt chặng đường em không hề ngủ, chỉ nghĩ được về thăm ông bà là em vui sướng quên cả mệt mỏi. Khi xe gần đến đầu làng, em đã cảm thấy hơi ấm quê hương với hàng dừa trải mát dọc hai bên đường, cùng không khí trong làng của miền quê với những câu hò ầu ơ... cất lên trong trẻo đầu mộc mạc của người bà ngoại kính yêu của em, chắc bà đang hat du cu bầu (con nhà cậu ba em). Bước vào trong nhà, thấy hình bóng người bà thân yêu, em khóc òa vì sung sướng và xót xa khi nhìn những nếp nhăn trên khuôn mặt phúc hậu của bà ngày càng nhiều hơn. Bà ngoại em vẫn khỏe mạnh, đi lại vẫn còn nhanh nhẹn lắm, giọng nói vẫn khỏe như ngày nào nhưng mái tóc bà đã bác trắng đầu rồi, đôi bàn tay nhăn nheo thể hiện những ngày tháng lao động vất vả lắm, lưng bà còng hơn nên bà hay bị đau mỗi khi trở trời.

Vừa về đến nhà là em đã thấy các bạn ở quê đang ngồi chờ ở nhà để chơi cùng với em. Ngày nào chúng em cũng gặp nhau, kể cho nhau nhưng câu chuyện trong 1 năm học tập, chơi những trò chơi dân gian mà ở trên thành phố em chẳng bao giờ được chơi, cùng nhau hát những bài những bài hát về quê hương em, cùng nhau trốn bà đi câu vào buổi trưa để rồi tối đến chỉ kịp tắm giặt ăn cơm xong là đi ngủ luôn. Mỗi lần trốn bà ngoại đi chơi cùng lũ bạn về muộn, bà không mắng em mà nhẹ nhàng phân tích bảo ban em: “Con nên ngủ trưa một lúc rồi đi chơi với các bạn chứ không nên trốn bà như vậy, vì con làm thế bà sẽ rất buồn cũng như lo lắng vì sợ con đi chơi giữa trưa nắng dễ bị cảm nắng mà lăn ra ốm…” Nghe những lời dạy  bảo của bà em đã không trốn bà đi chơi vào trưa nắng nữa. Bà khen em ngoan ngoãn nghe lời, bà vui mừng lắm. Bà thường nấu món cá nấu chua (món ăn mà em yêu thích nhất) cho em ăn.

Loading...

Thấm thoát đã em đã về quê được 2 tuần, nghĩ đến cảnh phải lên thành phố trật trội và học hành vất vả em lại sợ và trốn ra sau vườn khi thấy bố mẹ em về đón. Thấy vậy, bà cười nhẹ và bảo: “cháu ngoan của bà, cháu lên với bố mẹ, chịu khó học hành cho thật giỏi rồi hè sang năm lại về chơi với ông bà cùng bạn bè ở đây nhé!”. Nghe vậy, em vui vẻ chia tay ông bà về cùng bố mẹ lên thành phố.

Em rất nhớ ông bà và bạn bè ở quê. Em hứa sẽ học thật giỏi, sẽ làm con ngoan để hè sang năm lại được gặp lại người bà kính yêu của mình.