Mỗi khi hè về em lại được bố mẹ cho về miền quê ngoại , về với núi Bình Sơn, sông Long Vĩ, chùa Ngọc Tự, đình Xuân Quán đầy hữu tình nên thơ.
Nhìn trên xe từ xa xăm bạn đã thấy ngọn Núi Bình Sơn cao chừng 300 mét, với hình dáng tựa như con gà trống nên ngọn núi còn được nhiều người biết đến với cá tên là núi Kim Kê (Gà Vàng). Rạng đông hay đêm trăng, đứng xa xa ngắm núi rất đẹp.
Chảy quanh ngọn núi cao là dòng sông Long Vĩ còn được gọi là sông Đuôi Rồng, từ ngàn xa đổ về, sông uốn khúc rộng hơn 30 mét, với dùng nước mát trong xanh nhìn thấy cả những con cá đang bợi lượn vèn bờ. Dọc bờ sông bạn bắt gặp ngay hàng tre đứng sát bên nhau, dưới lòng sông có những chiếc thuyền qua lại suốt ngày đêm.
Khi gần đến đầu làng, hình ảnh Chùa Ngọc Tự, đình Xuân Quán cổ kính và tráng lệ với hàng trăm phô tượng Phật sơn son thếp vàng, có voi đá, ngựa đá đồ sộ. Giêng. Nơi đây hằng năm thu hút hàng vạn du khách thập phương tới đây lễ chùa và dự lễ hội. Hội vật, hội đu,... diễn ra vô cùng sôi nổi.
Về đến nhà, em chạy thẳng vào nhà ôm chặt ông bà ngoại, rồi sau đó em cùng mấy bạn trong xóm rủ nhau lên đồi sim để thỏa niềm yêu thích cũng như nhặt những quả sim chín ăn.
Tháng 6 nghỉ hè cũng là thời điểm mùa sim chín rộ, tiếng chim đa đa vang vọng, tha thiết chiều tà. Đồi cỏ suốt bốn mùa xanh non, nơi mà chúng em cùng nhau dắt trâu bò ra đồng và cũng là nơi chúng em đùa nhau, chơi trận giả và cùng nhau thả những cánh diều ước mơ bay cao bay xa.
Nơi quê ngoại nghèo và thiếu thốn vật chất, nhưng nơi đây lại chứa đầy kỷ niệm và tình yêu thương của ông bà cha me, tình làng nghĩa xóm. Em rất yêu quê ngoại của mình.