Mỗi khi nghe ai đọc câu tục ngữ "công đức sinh thành" lên, em lại càng biết ơn cha mẹ em nhiều hơn, nhất là mẹ.
Công cha như núi thái sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con
Mẹ em có một dáng hình nhỏ nhắn, dong dỏng cao. Nước da mẹ ngăm ngăm vì phải làm việc từ sáng sớm đến tối mịt. Mẹ có mái tóc dài hơn vai, mượt óng ả. Đôi mắt mẹ trìu mến, phúc hậu. Gương mặt mẹ lúc nào cũng đỏ hồng.
Mẹ là người luôn chia sẻ mới em những lúc em buồn và vui. Lời nói của mẹ rất ngọt ngào. Mỗi lần nghe mẹ kể chuyện cổ tích, hai chị em em lại chăm chú nghe không hề quan tâm gì ở xung quanh. Mỗi lần bị ốm mẹ vẫn là người luôn luôn quan tâm chăm sóc em không hề chợp mắt ngủ vì lo lắng cho em.
Trong gia đình, mẹ vẫn là người phụ nữ đảm đang nhất. Mẹ đi làm từ sáng đến tối mà vẫn dành thời gian làm thêm vài công việc ở nhà để lo những chi phí cho gia đình. Chính vì những công việc đó mà chân tay mẹ đã hơi xèo ra vì phải đi lại nhiều. Mẹ không những giỏi về công việc làm thêm mà mẹ em còn nấu ăn rất giỏi và ngon. Mỗi lần đi học về, từ cổng em đã ngửi thấy mùi thơm của thức ăn mà mẹ nấu. Đến tối, cả nhà chỉ mong mẹ vê mâm cơm ra để thưởng thức. Khi được ăn cả nhà ai cũng khen mẹ một cách hào hứng. Em thích nhất là món canh cá mà mẹ nấu, khi được nhấm nháp món đó em không còn để ý đến món nào hết. Món canh cá mà mẹ nấu ừa có ị chua, vừa có vị ngọt nên em rất thích.
Em yêu mẹ em rất nhiều. Mẹ là người vất vả đổ giọt mồ hôi để giúp cho gia đình yên ấm hạnh phúc. Mẹ như một người bạn chi kỉ của em. Em hứa sẽ học thật giỏi, chăm ngoan, vâng lời mọi người để làm tốt trách nhiệm của một người con để cho cha mẹ vui lòng.