Quê em có dòng sông nước bao la xanh biếc, dòng sông mang tên Lục Bình. Em còn nhớ những buổi chiều hè đi học về, đạp xe cùng chúng bạn trên bờ đê.
Khi ông mặt trời cũng lặn dần, từng tia nắng cuối cùng chiếu xuống dòng sông, mặt sông lấp lánh như dòng sông pha lê vậy. Xa xa, thấp thoáng chiếc thuyền nhỏ đang giăng lưới đánh cá trên dòng sông, hình ảnh người đánh đã kéo lưới cái nặng trĩu như đang kéo những viên ngọc sáng lấp lánh lên thuyền. Hình ảnh dòng sông lấp sánh thân thương lúc nào cũng in trong ký ức của một đứa trẻ đã xa quê mấy năm.
Vì vậy, mỗi khi được nghỉ hè, em lại được bố mẹ cho về quê thăm ông bà ngoại. Chiều nào em cũng được bà dắt ra bờ đê cũng những câu chuyện của hai bà cháu kể về những kỉ niệm đẹp với dong sông quê hương.