Bói tình yêu
Tải miễn phí:
Android iOS
Tra câu, Từ điển Anh - Việt
Tải miễn phí:
Android iOS

Kỉ niệm ngày đầu tiên đến lớp

Những kỉ niệm trong sáng của tuổi học trò nhất là bưổi bựu trường đầu tiên làm em ghi nhớ mãi. hãy kể lại kỉ niệm đáng nhớ đó.

Bài làm:

' Ngày đầu tiên đi học mẹ dắt tay đến trường.

Em vừa đi vừa khóc mẹ dỗ dành yêu thương.

Loading...

Ngày đầu như thế đó ...'

Tôi đã nghe bài hát 'ngày đầu tiên đi học' rất nhiều lần, nhưng ngày hôm nay, ngày khai trường để bắt đầu vào năm học mới đã đến, tôi chợt nghe lại được những lười ca trong trẻo và ngây thơ cải bái hát đó, mà lòng tôi bỗng lâng lâng đến khó tả. Những kí ức về cái ngày đầu tiên đi học đó lại chợt ùa về như vừa mới xảy ngay hôm qua.

ngay-dau-tien-den-truong

Làm sao tôi có thể quyên được tâm trạng đó, cái tâm trạng hồi hộp, lo lắng pha một chút vui sướng đến khó tả ấy.

Buổi chiều trước ngày tựu trường đầu tiên, tôi không chạy đi thả diều trên cánh đồng bát ngát, tôi cũng không còn sà vào lòng ngaoị tôi nghe ngoại kể chuyện, đọc thơ như những buổi chiều nào. Tôi chạy luôn xuống dưới bếp nhìn mẹ nấu cơm và thủ thỉ với mẹ về những tâm trạng của mình, mẹ tôi chỉ cười và không nói.

Lúc lên nhà ăn cơm ông bà và bố tôi cứ khen tôi mãi, còn em Bống nở nụ cười rạng rỡ như muốn chúc mừng tôi. Tôi liếc nhìn mẹ, mẹ nở nun cười hạnh phúc làm cho tôi càng cảm thấy vui sướng hơn.

Sau khi ăn cơm, tôi ngồi trước bàn học mà bố mua cho tôi, rút từ chiếc ngăn tủ ra quyển sách tiếng việt mới tinh được mẹ bọc nhãn cho cẩn thận. Từng trang sách nhìn những hình ảnh ngộ nghĩnh đầy sắc màu mà tôi cảm thấy vui sướng quá!

Tôi dở đi dở lại những trang sách đó mà không biết rằng mẹ đã đứng bên cạnh tôi nhìn tôi với vẻ mặt âu yếm và đặt tay lên vai tôi nói: 'Con xem sách trước khi đi học cơ à, ra dáng một học sinhlắm đấy'. Tôi nhìn mẹ với đôi mắt long lanh phẳng phất một niềm hạnh phúc.

Tôi nhẹ nhàng cất quyển sách vào chiếc cặp mới tinh màu hồng và nhờ mẹ soạn hộ sách vở.

Tôi lên giường và tưởng tựng ra ngôi trường to đẹp và sạch sẽ khang trang rồi thiếp đi lúc nào không hay.

Thời gian trôi đi, buổi mai đó đã đến, cái buổi ma tôi được mẹ dắt tay đi đến trường. Sáng đó, tôi dậy từ rất sớm, mặc bộ đồng phục mẹ mới mua mà tôi cảm thấy vui sướng. Ngắm mình trong gương tôi bỗng thấy mình lớn lên nhiều. Đến giờ mẹ dắt tay tôi đi đến trường trên con đường làng dài.

ta-buoi-dau-di-hoc-lop-1

Tuy tôi đã đi trên con đường này nhiều lần nhưng hôm nay tôi có cái cảm giác mà lạ. Tôi thấy con đường thênh thang, những ngọn cỏ bên đường lá đung đưa như muốn hòa chung niềm vui sướng cùng tôi. Nhà tôi cách trường không xa lắm nên tôi và mẹ đi đến trường khá nhanh. Thỉnh thoảng, tôi quay đầu lại những cảnh vật thân quen xa dần lòng tôi bắt đầu thấy hồi hộp và la lắng.

Khi đến trước cổng trường, chiếc cổng trường rộng mở, hai cánh cổng trường như hai cánh tay to khỏe nhưng lại ấm áp ôm chúng tôi vào lòng. Tôi bước những bước thật chậm theo mẹ vào đến sân trường, tôi như bị choáng ngợp với vẻ đẹp của trường.

Ngôi trường to, rộng có đến ba tòa nhà cao tầng đồ sộ nhưng lại thật gần gũi. Dưới sân trường những hàng ghế màu xanh hòa với màu đổ của sân trường tôi thấy chúng thật đẹp. Nép sau mẹ đứng giữa sân trường tôi mới thấy mình bé nhỏ làm sao! Cô hiệu trưởng bước lên bục cất giọng nói trong trẻo như tiếng chim sơn ca. Cô nói chúng tôi xếp vào hàng, tôi theo mẹ đứng vào hàng trong tiếng vỗ tay hoa hô của các anh chị lớp trên tôi thấy mình được chào đoán thật nồng nhiệt.

Sau khi chúng tôi đượng chào đón, cô hiệu trưởng đọc bài diễn thuyết văn khai trường tôi nghĩ đó là bài văn hay nhất tôi từng đượng nghe. 

Hết giờ khai giảng tôi được một cô giáo xinh xắn, trẻ tuổi đón chúng tôi vào lớp. Tôi cố kéo lấu áo mẹ nhưng mẹ tôi thì thầm:'con cứ đi đi không phải sợ đâu đây là nhà của con mà'. Rồi mẹ khẽ đẩy tôi về phái trước. Tôi nửa muốn đi, nửa muốn ở, nhưng rồi tôi bỏ tay ra khỏi áo mẹ lưỡng lự bước đi như trẻ tập đi vậy.

Bên canh tôi có bạn đã thút thít khóc lên tiếng. Mặc dù tôi không muốn khóc nhưng không hiểu sao những giọt nước mắt cứ lăn dài trên má. Tôi lấy tay gạt nước mắt rồi theo cô giáo vào lớp. Lấy sách vở ra đặt trên bàn sao tôi thấy chiếc bàn đẹp đến thể. Tôi quay ra nhìn mẹ với vẻ mặt tiếc rồi cũng hòa vào tiết học đầu tiên.

Ôi buổi tự trường đầu tiên đó sao tôi có thể quên cái cảm xúc bỡ ngỡ, hồi hộp như con chim non tập bay đang đứng giữa tổ và bầu trời xanh thắm. Khi đến trường tôi có thêm bạn vè mới, trường mới và coi nó là ngôi nhà thứ hai của mình. Tôi được bước vào một thế giới mới một tri thức rộng mở đón tôi đến đó.